Hạt Bụi Biết Bay

  • 2 tuần trước
  • 0

Người ta kể rằng, trên mái ngói cũ của một ngôi nhà bỏ hoang, có một hạt bụi đã sống ở đó suốt nhiều năm.

Nó chẳng biết mình sinh ra từ đâu — từ một nhành gỗ mục, từ tro tàn của lò than, hay từ một giấc mơ chưa từng kịp tỉnh.

Mỗi khi gió thổi qua, hạt bụi ấy lại nhón mình lên, mong được bay, nhưng gió luôn dừng lại giữa chừng, như một lời hứa chưa trọn.

Thế là nó lại rơi xuống, nằm im trên mái ngói, nhìn những đám mây đi qua và nghĩ:

“Có lẽ, mình chỉ sinh ra để chờ.”

Một buổi chiều, có một đứa trẻ ghé đến. Nó chạy nhảy giữa căn nhà cũ, thổi một hơi thật mạnh lên mái ngói phủ bụi.

Và hạt bụi ấy bay lên – lần đầu tiên, sau bao năm ngủ quên.

Nó lơ lửng trong không khí, lấp lánh ánh vàng khi chạm nắng, và trong khoảnh khắc ấy, nó hiểu:

“Bay không phải vì có gió… mà vì có người tin rằng mình có thể.”

Hạt bụi tan vào ánh sáng, biến mất trong chiều.

Nhưng dưới mái nhà, vẫn còn lại vệt sáng nhỏ vương trên tay đứa trẻ — như một lời nhắc rằng, đôi khi điều mong manh nhất lại mang theo sức mạnh của một niềm tin vô hình.

Tham gia thảo luận

Compare listings

So sánh