Bức tường biết thở

  • 2 tuần trước
  • 0

Ngôi làng nhỏ nằm giữa thung lũng, nơi có một bức tường đá xám đã đứng đó suốt trăm năm. Người ta gọi nó là “bức tường biết thở”, bởi vào những buổi chiều, ai đi ngang cũng nghe tiếng rì rầm như hơi thở khe khẽ vang từ trong đá.

Không ai biết ai xây, cũng chẳng ai hiểu vì sao nó chưa từng đổ, dù gió bão qua hàng chục mùa. Nhiều người tin bên trong có linh hồn của một người thợ xưa – người đã đặt từng viên đá bằng cả trái tim, chứ không chỉ đôi tay.

Một ngày, cậu bé trong làng tò mò, ghé sát tai vào tường. Cậu nghe thấy một âm thanh rất nhỏ, như nhịp đập. Không rõ là tiếng vọng từ lòng đất, hay chính nhịp tim của mình phản chiếu vào đá.

Cậu về kể lại, nhưng chẳng ai tin. Chỉ có người già trong làng mỉm cười:

“Những gì được xây bằng lòng tin, sẽ sống lâu hơn cả người đã tạo ra nó.”

Từ đó, cậu bé ngày nào lớn lên, làm nghề thợ mộc. Mỗi khi đặt chiếc đinh đầu tiên, cậu đều lặng yên, lắng nghe xem gỗ có thở không — như một cách để nhớ về bức tường năm xưa, và về điều vô hình vẫn đang sống giữa những vật tưởng như vô tri.

Tham gia thảo luận

Compare listings

So sánh